lắm lúc trong đời người ta nói với nhau rằng

Khát vọng vươn lên đó chính là mục đích sống của con người. Đường dài lắm và đời thì ngắn, hãy cứ sống và cố gắng hết mình, làm những gì mà ta có thể, để quá khứ không còn gì để tiếc nuối mỗi khi nhìn lại. Người bi quan luôn thấy khó khăn trong mọi cơ hội. Bà nội (cụ Thập) không chấp nhận mẹ của Phan, khiến con dâu và con trai phải sống mỗi người một nơi. Để đón tiếp nhà gái, mẹ của Phan quay về giả vờ đoàn tụ nhưng không dám lộ diện, phải trốn trong phòng, ẩn ấp từ tủ quần áo đến nhà tắm. Ngoài ra, chị gái Ví dụ về sử dụng Người ta viết rằng trong một câu và bản dịch của họ. Về dầu gội người ta viết rằng từ bọ chét và rệp giường…. About shampoo it is written that from fleas and bedbugs. Và vì vậy người ta viết rằng đây là bằng chứng duy nhất chắc chắn. And therefore it CUỘC SỐNG ĐÔI LÚC LẮM NHỮNG BỘN BỀ. <++> Những lời nói giỏi về cuộc sống mệt nhọc mỏi với bộn bề xúc cảm, là cách để các bạn vượt qua rất nhiều trở ngại, stress trong cuộc sống thường ngày. Những câu nói tốt về cuộc sống đời thường mệt mỏi chứa chan tâm trạng chán nản và bi quan, hy vọng buông xuôi. Cho đến lúc đó chúng ta không còn là của nhau nữa… Ngày hôm đó anh ta nói rằng "anh nghĩ mình nên dừng lại, chúng ta không hợp nhau" tôi còn tưởng vì bản thân mình chưa đủ tốt. Ngày hôm sau khi thấy anh ta cùng người phụ nữ khác bên nhau tôi mới biết mình bị lừa. Phân tích diễn biến tâm trạng nhân vật Chí Phèo sau khi gặp Thị Nở để thấy được tình yêu thương, sự đồng cảm sâu sắc với hoàn cảnh bi đát của người nông dân. sự đồng cảm sâu sắc với hoàn cảnh bi đát của người nông dân trong xã hội cũ. Đồng thời khẳng ucrohifunc1983. Dưới đây là những mẫu câu có chứa từ "lắm lúc", trong bộ từ điển Từ điển Tiếng Việt. Chúng ta có thể tham khảo những mẫu câu này để đặt câu trong tình huống cần đặt câu với từ lắm lúc, hoặc tham khảo ngữ cảnh sử dụng từ lắm lúc trong bộ từ điển Từ điển Tiếng Việt 1. Lắm lúc người ngập ngừng, bỡ ngỡ. 2. Hễ nói đâu là quên đó, làm cho Cuội lắm lúc bực mình. 3. Một ngày ông làm việc tới 14 tiếng, lắm lúc quên bẵng cả ăn. 4. - Tốt lắm, lúc một giờ - D' artagnan vừa đáp vừa ngoặt theo góc phố. 5. Chúng hiền lành và hòa thuận với chủ, lắm lúc biểu lộ tình cảm trước người lạ. 6. 40 Ban ngày con phải chịu nắng nóng như thiêu, ban đêm chịu giá rét, lắm lúc thức trắng đêm. 7. Anh nói “Khi thua bạc, lắm lúc tôi đã đập đầu vào tường mà van vợ tôi rằng Cứ cho tôi 50 xu. 8. Thế nhưng, lắm lúc chúng ta được bù lại với kết quả tốt khi đã cố gắng thu hết can đảm để bắt chuyện! 9. Công việc áp lực mệt mỏi, lắm lúc chỉ muốn vứt bỏ tất cả để đi thật xa, đến nơi không ai biết mình là ai 10. Giê-su có giải thích là Nước Trời do đấng Mê-si còn phải được thành lập trong một tương lai xa lắm, lúc hệ thống mọi sự sẽ kết liễu. 11. Và lắm lúc thì nhiều bệnh nhiễm trùng nghiêm trọng có thể không làm cho bé sốt hoặc thậm chí là thân nhiệt của bé thấp hơn bình thường , nhất là đối với trẻ sơ sinh . “Nếu cuộc đời mà dễ dàng thì con người ta không đến thế giới này bằng tiếng khóc” … Đó có lẽ là một câu thoại phim để lại trong tôi nhiều suy ngẫm. Thương ngày nắng về – bộ phim kể lại câu chuyện về bà Nga cùng ba cô con gái – những người phụ nữ ở các thế hệ khác nhau. Bà Nga không phải là một người mẹ hoàn hảo, bà tần tảo nhưng cũng lắm điều, bà hy sinh nhưng hay kể lể, bà lo toan nhưng đôi lúc lại áp đặt … Điều đó khiến cho mối quan hệ giữa bà và ba cô con gái không phải lúc nào cũng yên ấm, thậm chí có lúc những đứa con hay chính bà bức bối muốn bước ra khỏi ngôi nhà của mình. Nhưng điều làm nên một bà Nga khác biệt chính là luôn kiên cường bước tiếp. Câu “thần chú” mà bà dành cho ba cô con gái luôn là “Có mẹ đây rồi” … “Nếu cuộc đời mà dễ dàng thì con người ta đã không đến thế giới này bằng tiếng khóc con ạ. Mẹ sống được đến bây giờ, thì con gái mẹ nhất định cũng sẽ sống được. Cứ yên tâm. Có mẹ đây rồi…”. Ban đầu chúng ta đến với thế giới này là vì buộc phải đến, cuối cùng chúng ta rời khỏi thế giới này cũng vì buộc phải đi. Ai đó từng nói với tôi rằng “Mày đến với thế giới này bằng tiếng khóc thì hãy sống sao để khi rời xa mày có thể yên tâm mỉm cười”. Lúc ấy, tôi vẫn luôn thắc mắc tại sao con người chúng ta lại chào đời bằng tiếng khóc, cho đến khi tôi biết được vì “cuộc đời này không dễ dàng”, tiếng khóc chính là báo hiệu cho sự bắt đầu một cuộc đời không phải lúc nào cũng toàn tiếng cười. Tôi là một đứa sinh viên năm ba, không tình yêu, không sự nghiệp. Cuộc sống đơn giản là những buổi sáng vội vã chạy lên giảng đường, tối tranh thủ đi làm thêm vài công việc lặt vặt, một mình chịu đựng, một mình cố gắng, buồn cũng chỉ một mình tôi biết, mệt cũng chẳng dám kêu ai. Nhìn người người công việc ổn định, có nhà đẹp, xe sang, du lịch đây đó, tôi vẫn luôn tự hỏi tại sao cuộc sống của họ dễ dàng đến vậy. Thế nhưng một vài người trong số họ nói với tôi rằng, không gì là dễ dàng cả, để có được những thứ đó họ đã phải đánh đổi và hy sinh nhiều điều. Họ thức khi tôi ngủ, họ làm việc khi tôi ăn, lúc tôi chơi thì họ phải hoạch định kế hoạch. Hóa ra, đoạn đường nào trải bước trên hoa hồng, bàn chân cũng thấm đau vì những mũi gai. Thượng đế luôn công bằng khi tạo ra cái khó, cái khổ cho tất cả mọi người mà chẳng để ai suốt đời sung sướng. Điều mà chúng ta cần chính là học cách vượt qua. Cuộc sống này vốn không chỉ là hương thơm của hoa hồng và vẻ thơ mộng của dòng sông, nó bao gồm cả những phút giây bạn bị gai đâm đến ứa máu hoặc vẫy vùng giữa dòng nước chảy xiết. Cuộc sống chứa đựng những vòng quay, những rào cản và thách thức, những sự chịu đựng và khát khao, … Cuộc sống phải có một chút buồn để có một chút vui, một chút hối hả để cho ta một chút tĩnh lặng, một chút thất bại để làm nên chút thành công, một chút giận hờn để cho ta thêm nỗi nhớ. Cuộc sống chính là một đường nhịp tim, còn sống là còn gấp khúc, còn lên xuống, còn khó khăn. Một khi nó trở thành đường thẳng thì có nghĩa chúng ta đã không còn. Đạo Phật từng dạy “Đời là bể khổ”, đã ở trong kiếp nhân sinh nhất định phải trải qua 7 nỗi khổ lớn của đời người sinh, lão, bệnh, tử, oán tắng hội khổ, yêu biệt ly khổ, cầu bất đắc khổ. Không có cuộc sống của một ai mãi luôn dễ dàng, thuận lợi, không hề gặp chút khó khăn. Cũng như biển xanh dẫu yên bình vẫn bị gió thổi mặt nước, sóng xô ồ ạt, con đường dẫu bằng phẳng cũng sẽ có đất đá và cỏ dại ngổn ngang. Đắng cay khổ cực, vui buồn hợp tan, con người vẫn phải sống tiếp và sống tốt, mọi trở ngại trong cuộc sống đều là phép thử để chúng ta biết sức chịu đựng của bản thân mình. Có một người đi xe đạp luôn cố gắng để sở hữu một chiếc xe máy, một người đi xe máy lại ao ước một chiếc ô tô, trong khi người đi ô tô lại chỉ mơ được cuộc sống của người đi xe đạp – không phải gồng mình vì hai chữ hào nhoáng mà thiên hạ gắn lên cho mình. Bạn thấy đấy, người nghèo có bao nỗi lo toan vất vả, người giàu cũng có những cái khó chẳng ai hay. Đừng bao giờ cho rằng cuộc sống của những người giàu có là dễ dàng, vì bạn chẳng hề biết những gì họ đã và đang trải qua. Cô giáo tôi từng chia sẻ “Cô đã chẳng còn nỗi lo kinh tế nữa, điều cô lo nhất chính là cuộc sống hôn nhân”. Đứa bạn cùng lớp cũng từng than vãn “Nếu nhà tao không giàu, chắc bố mẹ sẽ không bao giờ áp đặt tao”. Người ta nói không sai, giàu có về vật chất không đồng nghĩa với dư dả về hạnh phúc, đó chính là lí do mà người giàu cũng khóc. Socrates từng khẳng định “Một cuộc sống mà không có thử thách là một cuộc sống không đáng để sống”. Bạn có nghĩ vậy không? Sẽ ra sao nếu cuộc sống đơn giản chỉ là sự tồn tại, muốn gì được nấy, không có động lực phấn đấu, nỗ lực vươn lên? Con người như những cỗ máy với một chu trình lặp đi lặp lại từ ngày này qua năm khác, thật tẻ nhạt. Chúng ta cần biết rằng biến đổi là trạng thái thông thường của sự vật, những điều tốt đẹp không phải sẽ tồn tại mãi. Tháng năm luân phiên thay cũ đổi mới. Một công việc có vẻ tốt, nói không chừng vào một lúc nào đó lại không thuộc về bạn nữa. Một mối tình có vẻ như bền vững, vào một lúc nào đó cũng có thể sẽ mốc meo, biến chất. Ổn định chỉ là một khái niệm tương đối. Chúng ta có thể truy cầu sự ổn định, nhưng đâu thể chìm đắm mãi trong sự ổn định. Bởi ở mãi trong làn nước ấm thì giác quan sẽ bị tê liệt, ta sẽ mất đi năng lực tương ứng để ứng phó trước những nguy cơ. Bạn biết không, Bill Gates từng ước mơ trở thành triệu phú năm 30 tuổi, kết quả là ông đã trở thành tỷ phú giàu nhất thế giới ở tuổi 31. Nghe qua thì có vẻ khá giống diễn biến của những câu chuyện cổ tích với kết thúc có hậu, nhưng bạn sẽ không còn nghĩ như vậy khi biết Bill Gates đã trải qua không ít khó khăn và những lần thất bại. Trước khi thành công với Microsoft, vào năm 1970 Bill Gates và Paul Allen đã cùng nhau thành lập Traf-O-Data – công ty cho phép đọc và phân tích dữ liệu từ các con đường và tạo báo cáo cho các kỹ sư giao thông. Đây được xem là một ý tưởng hay nhưng có mô hình kinh doanh thiếu sót. Thời điểm đó, Allen ở Washington luôn cố tìm kiếm thương vụ làm ăn mới cho Traf-O-Data nhưng họ đều bị ép giá. Các hợp đồng đều không đủ để hai người duy trì doanh nghiệp. Không những vậy, ngay khi công việc kinh doanh của Traf-O-Data có dấu hiệu khởi sắc, Washington và các bang khác bắt đầu cung cấp dịch vụ tương tự miễn phí khiến hai người phải tính đến chuyện bán máy móc của công ty nhưng không thành. Cuối cùng, sau một thời gian vật lộn trong thua lỗ, họ quyết định đóng cửa Traf-O-Data. Nói như vậy để thấy rằng, Bill Gates và Paul Allen không phải là tỉ phú từ lúc mới sinh ra; tài sản, tiền bạc của họ cũng không phải từ trên trời rơi xuống. Họ phải trải qua khó khăn, thất bại và phải cố gắng hàng nghìn lần. Thành công đến với họ không hề dễ dàng. Ngay cả với Paul Allen, ở thời điểm mà ông có thể nghỉ ngơi và tận hưởng thành quả lao động của mình khi ông lọt danh sách 50 người giàu nhất thế giới với tài sản khoảng 20,2 tỷ USD, thì vào năm 2018 ông đã qua đời với căn bệnh ung thư. Điều này chính là minh chứng cho câu nói của Bill Gates “Cuộc sống vốn không công bằng. Hãy tập quen dần với điều đó.” Mèo thích ăn cá nhưng lại không biết bơi, cá thích ăn giun nhưng lại không thể lên bờ. Ông trời luôn cho bạn rất nhiều điều hấp dẫn, nhưng lại không để bạn dễ dàng có được. Phải cất công trồng mới có được quả ngọt, hoa thơm. Thành công không bao giờ đến dễ dàng và nó chỉ dành cho người thực sự xứng đáng. Chính vì vậy, đừng bao giờ mong cuộc sống không khó khăn, hãy mong mình có thêm sức mạnh. Khó khăn là điều không tránh khỏi, đó là lí do chúng ta cất tiếng khóc chào đời. Tác giả Nguyễn Thị Hường Trang Chu mộng hồ điệpChúng ta đang sống trong đời thực hay trong một giấc mơ?Người biết mình đang mơCái chết chỉ là sự tỉnh dậy’ của giấc ngủ đời sống Có câu nói “Con người sống trong mê”. Rất nhiều người chỉ cho đó là cách nói ví von hình tượng. Biết đâu rằng, khi chúng ta coi hiện thực này là thực tại ghê lắm, thì rất có thể cái thực tại ấy lại chỉ là thực tại trong một giấc mơ. Trang Chu mộng hồ điệp Có một lần Trang Chu nằm mộng thấy mình hóa thành một cánh bướm nhẹ bỗng. Ông quên mất bản thân mình mà sung sướng trong thân phận con bướm vỗ cánh bay lượn. Rồi đột nhiên ông tỉnh mộng, thân thể ông ngay đây sao mà nặng nề và không thể nhầm lẫn là Trang Chu. Ông bâng khuâng tự hỏi, là Trang Chu đã mơ mình hóa bướm, hay là cánh bướm đang mơ mình hóa thành Trang Chu? Có một lần Trang Chu nằm mộng thấy mình hóa thành một cánh bướm nhẹ bỗng. Ông quên mất bản thân mình mà sung sướng trong thân phận con bướm vỗ cánh bay lượn. Bức tranh “Hoa giáp đồ – Hồ điệp” 14. Ảnh Tài sản công “Trang Chu mộng hồ điệp” – giấc mộng Trang Chu là đoạn văn nổi tiếng kim cổ trở thành một điển tích thường dùng trong văn chương xưa ở Trung Quốc và Việt Nam. “Không biết Chu chiêm bao là bướm hay bướm chiêm bao là Chu” gợi mở ra nhiều câu hỏi trong các lĩnh vực triết học tâm thức, triết học ngôn ngữ, và nhận thức luận. Chu chiêm bao hoá thành bướm thì là chuyện bình thường. Nhưng nếu “Bướm chiêm bao là Chu” thì cả cuộc đời phức tạp chỉ nằm trong một giấc mơ của con bướm mà thôi… Chúng ta đang sống trong đời thực hay trong một giấc mơ? Mỗi đêm, chúng ta rơi vào trạng thái mơ và trong lúc mơ, chúng ta không nhận thức được rằng mình đang mơ. Giấc mơ ban đêm của chúng ta được coi là giấc mơ chỉ sau khi chúng ta thức dậy vào buổi sáng. Còn khi đang ở trong nó, mọi thứ đều hết sức chân thật, sống động, hình ảnh sắc nét, âm thanh rõ rệt, mọi cảm xúc, ý nghĩ, hành động không khác gì lúc chúng ta tỉnh táo. Điều kỳ lạ là cuộc đời có đầy đủ đặc tính của một giấc mơ Bạn tin đời là thực giống như khi đang trong giấc ngủ chúng ta tin những gì xảy ra trong giấc mơ là thực. Chỉ khi bạn thức dậy rồi bạn mới biết tất cả chỉ là mơ. Chỉ khi bạn thức dậy rồi bạn mới biết tất cả chỉ là mơ. Bức tranh “Thâm đàm ấn nguyệt” trong Bộ sưu tập tranh số 8 của Từ Minh Nghĩa.Ảnh Từ Minh Nghĩa cung cấp / Epoch Times Bạn nghĩ đời không phải là mơ giống như khi trong giấc ngủ bạn không biết đó là mơ, vì bạn còn đang đắm chìm trong nó. Những sự việc xảy ra trong giấc mơ không theo một trình tự sắp đặt nào mà ta biết trước cũng cuộc đời cũng chẳng bao giờ theo ý chúng ta. Ta không thể kiểm soát giấc mơ, cũng không thể kiểm soát được mọi chuyện xảy ra trong đời. Chúng ta không thể nhận thức được chúng ta chìm vào giấc mơ khi nào, đâu là điểm bắt đầu của nó, cũng giống như chúng ta không biết được điểm bắt đầu của cuộc đời là khi nào. Nhận thức về thời điểm bắt đầu cuộc đời của mỗi người không phải là lúc cất tiếng khóc chào đời mà thường khi ta đã lớn hơn. Chúng ta quên phần lớn giấc mơ của mình cũng giống như chúng ta quên hầu hết những chuyện xảy ra trong đời mình. Chúng ta có rất nhiều giấc mơ, cũng như ta có nhiều kiếp người. Chúng ta không thể nhớ về giấc mơ trước đó khi chúng ta đang trong giấc mơ hiện tại, giống như chúng ta không thể nhớ được tiền kiếp. Bức tranh “Anh hoa quý”trong Bộ sưu tập tranh số 8 của Từ Minh Nghĩa.Ảnh Từ Minh Nghĩa cung cấp / Epoch Times Mặc dù chúng ta chuẩn bị tâm thế sẽ đi vào giấc mơ với nhận thức về giấc mơ của mình, nhưng chúng ta vẫn mơ và không nhận ra điều đó – giống như chúng ta bước vào cuộc đời nhưng luôn luôn không nhớ về bản chất thật hay cội nguồn của mình. Nếu thế giới trong mơ cũng thực như thế giới đang thức, làm sao chúng ta có thể biết chắc rằng chúng ta hiện không đang sống trong một giấc mơ – một giấc mơ mà một ngày nào đó chúng ta có thể thức dậy? Phải chăng chúng ta luôn sống trong một giấc mơ – nghĩa là trong một thế giới do chính tâm trí chúng ta tạo ra. Cuộc sống của chúng ta không phải là một cuộc sống thực mà là một trạng thái của giấc mơ. Tuy nhiên sự thật này không được chấp nhận cho đến khi chúng ta thức dậy từ giấc mơ này, khi linh hồn ta chạm tới một thực tại khác ở một không gian khác. Liệu có phải khi chết mới là lúc ta thực sự tỉnh dậy khỏi giấc mơ của đời mình? Người biết mình đang mơ Có một hiện tượng gọi là Lucid dream – trạng thái người mơ biết rằng mình đang mơ. Đôi khi, bạn còn có thể điều khiển lucid dream bằng việc thay đổi nhân vật, môi trường, hoặc cốt truyện. Còn với cuộc đời thì đó là đạt tới sự tỉnh thức khỏi ảo tưởng và biết rằng cuộc đời chỉ là giấc mơ lớn hơn. Một bộ phận trong chúng ta sẽ có vài lần Lucid Dream trong giấc mơ, nhưng có nhiều người sống cả đời vẫn không “Lucid dream” với cuộc đời của họ, hay nói đúng hơn là tỉnh thức trong đời sống của họ một lần. Hầu hết chúng ta thích đắm chìm trong giấc mơ làm giàu, hưởng thụ vật chất, tìm kiếm thành công, danh vọng, và thỏa mãn thú vui. Có bao giờ chúng ta tự hỏi Ta là ai, Ta đến đây từ đâu, để làm gì hay đời sống này liệu có ý nghĩa gì? Có bao giờ chúng ta tự hỏi Ta là ai, Ta đến đây từ đâu, để làm gì hay đời sống này liệu có ý nghĩa gì? Ảnh Epoch Times Ở trong mộng thì bạn thấy mình làm quan, hoặc phát tài, hoặc có địa vị, quyền lợi, danh dự, hoặc có vợ đẹp thiếp xinh, con cái đầy nhà, vinh hoa phú quý, hưởng thọ không hết. Giả như trong lúc mộng ấy mà có người nói với bạn rằng “Ông ơi! Đây chỉ là hư vọng thôi, không phải thật đâu,” thì bạn sẽ chẳng bao giờ tin. Chờ đến khi bạn tỉnh dậy rồi thì chẳng ai nói với bạn là bạn đã nằm mộng, bạn cũng biết rõ là mình vừa trải qua một giấc chiêm bao. Giấc mộng hạt kê vàng Đời Nhà Đường có người tên là Lư Sinh, hôm nọ anh ta đến một quán trọ ở Thành Hàm Đan để gặp một Đạo sỹ tên là Lữ Ông. Lư Sinh than phiền với Lữ Ông về sự nghèo khó và không thể nào đạt được mong muốn của mình. Lữ Ông lấy ra một cái gối và nói rằng Lư Sinh có thể đạt được giấc mơ của mình về sự giàu sang và phú quý nếu anh ta ngủ trên cái gối đó. Lư Sinh nằm xuống trên cái gối. Một chốc, người chủ quán trọ liền đi đặt cái chảo trên bếp lò và rang một ít hạt kê. Lư Sinh liền có một giấc mơ nơi mà anh sống trọn cuộc đời của mình. Trong giấc mơ, anh ta thi đỗ kỳ thi của triều đình và trở thành quan ngự phẩm trong triều. Anh ta sống như thế cho đến hết đời. Khi anh ta thức dậy, anh ta nhận ra rằng giấc mơ của mình thật là ngắn ngủi đến mức những hạt kê được rang chưa vàng. Sau khi Lư Sinh tỉnh mộng, cảnh tượng mà anh ta nhìn thấy mọi thứ vẫn y nguyên như trước và mọi việc chỉ là một giấc mơ. Lúc đó, Lữ Ông đạo sỹ giảng cho anh ta rằng khi người ta dính mắc vào Danh, Lợi và Tình của thế giới loài người, đó cũng như là đang ở trong giấc mộng vậy. Lư Sinh cảm động và trở nên sáng tỏ. Lữ Ông đạo sỹ dùng giấc mộng như là một phương pháp để giảng Đạo. Lư Sinh cảm tạ Lữ Ông và nói, “Vinh hay là Nhục, được hay là mất, sinh hay là tử, bây giờ tôi đã hiểu rõ rồi.” Cái chết chỉ là sự tỉnh dậy’ của giấc ngủ đời sống Chúng ta sống trong mơ và chúng ta chết cũng trong mơ, thế nên chúng ta càng không tin rằng ta đang sống bên trong một giấc mơ. Có câu nói “Con người sống trong mê”. Rất nhiều người chỉ cho đó là cách nói ví von hình tượng. Biết đâu rằng, khi chúng ta coi hiện thực này là thực tại ghê lắm, thì rất có thể cái thực tại ấy lại chỉ là thực tại trong một giấc mơ. Các vị Phật, Jesus, Lão Tử… là những người đã thức dậy khỏi giấc mơ của cuộc đời, đã hiểu sự huyễn ảo của nó, họ đã biết đến một thực tại khác, nơi mà tất cả vật chất, danh vọng, tranh đua… đều là vô nghĩa. Họ đã thức dậy và họ nhận thấy chúng ta còn đang say ngủ nên họ đã cố đánh thức chúng ta bằng mọi cách. Giấc mơ mang tên cuộc sống kéo dài quá lâu và chúng ta là những kẻ đã ngủ quá say không hề muốn thức dậy. Con người buông cái chân thật để nắm giữ cái giả dối, do đó đời đời kiếp kiếp quay lưng với sự giác ngộ để hòa hợp với bụi trần. Ai ai cũng sống trong mộng. Danh lợi tình – lấy cái hư giả mà cho là thật, đeo đuổi tranh đấu không thôi. Nhân loại đang chiêm bao giữa ban ngày mà chưa thức tỉnh, sống một cách hồ đồ, rồi cũng hồ đồ mà chết đi. Sinh ra đây là từ đâu tới? Chết rồi mình sẽ đi đâu? Không biết. Cả một đời chẳng bao giờ tỉnh. Các hiền triết phương Đông cho rằng bản chất huyễn hoặc của cuộc sống đã đánh lừa chúng ta, ngoại trừ một số ít người đã thức dậy và nhìn thấy thực tại “có thật”. Ảnh Tài sản công Chỉ đến khi cận kề cái chết, nhận ra những thứ đã bỏ cả đời để theo đuổi và đánh đổi thật ra chỉ là những thứ vô nghĩa, ngớ ngẩn, có lẽ lúc đó chúng ta mới cảm nhận về cái huyễn ảo của đời sống một giấc mơ mà chúng ta đã chìm đắm quá sâu. Các hiền triết phương Đông cho rằng bản chất huyễn hoặc của cuộc sống đã đánh lừa chúng ta, ngoại trừ một số ít người đã thức dậy và nhìn thấy thực tại “có thật”. Họ không còn sợ hãi cái chết. Họ xác định với một cái tôi là vượt thời gian và không bị ràng buộc. Họ có xu hướng cảm thấy tách rời, như thể chứng kiến ​​cuộc sống diễn ra như thế nào hơn là bị quăng quật và lộn xộn trong dòng sự kiện hỗn loạn hàng ngày. Ở đỉnh cao của trải nghiệm thức dậy, họ cảm thấy được giải phóng và hạnh phúc. Một người hoài nghi sẽ coi những trải nghiệm này là chủ quan và do đó không đáng tin cậy – trên thực tế, tất cả chúng ta đều có thói quen đánh đồng những trải nghiệm siêu việt với sự bất thường, rối loạn chức năng xã hội, thậm chí là điên rồ. Có lẽ mỗi chúng ta đều đang mơ giấc mơ đời mình. Và như thế một trong những mục đích lớn lao nhất trong đời là để Lucid Dream giấc mơ đó – Tỉnh thức – nhận ra bản chất huyễn ảo của đời sống, hiểu được cội nguồn của sinh mệnh, trả lời cho câu hỏi ta đến từ đâu và đi về đâu. Người ta có thể ngay lập tức đạt được trạng thái giác ngộ này nếu người ta có thể liên tục nhận biết, mọi lúc, về trạng thái mơ của đời sống. “Cuộc sống là một giấc mơ” trình bày cái nhìn sâu sắc giải thoát nhất đi vào tâm trí con người, và nó sẽ không bao giờ mất đi, bởi vì không có lời giải thích nào khác cho chúng ta biết nhiều hơn về thực tại “thực tế” hơn nó. Và ý nghĩa cuộc đời không gì hơn là trở thành một người tỉnh thức – giác ngộ. Xem thêm02/05/202301/05/202329/06/202221/05/202216/01/2022 WELCOME Guest ĐĂNG NHẬP ĐĂNG KÝ ALL TÊN BÀI TÊN LỜI BÀI HÁT LỜI BÀI LỜI CA SỸ NHẠC SỸ ALBUM Kết quả tìm kiếm Tìm "Lam luc trong doi nguoi ta noi voi nhau rang" được 1 bài 1 bài có nhạc nghe. Lần tìm này mất 0,126 giây. Tôi Sẽ Không YêuTác giả Nhạc Ngoại [Lời Việt Minh Khang]Ca sỹ thể hiện Trần Tâm; Trần TâmLắm lúc trong đời người ta nói với nhau rằng. Khi yêu đừng chớ tin vội vã. Sẽ lấy được gì ngoài dối trá với lọc lừa, sao tôi vội quá yêu thật lòng. Nước mắt không buồn vì hay nói với tôi rằng. Khi yêu là khổ đau. Copyright © 2008-2023 T Software Solutions LLC. All rights reserved.

lắm lúc trong đời người ta nói với nhau rằng